Khi xưa
PHẬT Ngài bỏ ráo
Sau lưng chẳng tiếc, ra đi
Dấn thân vào đại tuyết lảnh
Tìm ra mối Đạo Từ Bi.
*
Con đường bình an : Vô nhiễm
Con đường ý thức : Tự thân
Nhận ra qui trình hiện tượng
Khổ đau từ ấy... tiêu dần !
*
Cửa Đạo thường hằng mở rộng
Thênh thang lộng gió muôn phương
Lòng người thường khi khép kín
Hoang vu phía trước - con đường.
*
Ngày nay
Có người đến PHẬT
Cầu xin
Cầu xin lắm điều...
Khiến trên sen vàng chín phẫm
Phật nghe
Phật càng sợ nhiều ...
*
Ngày xưa Phật bỏ tất cả
Bây giờ
Tính nhẫm... Đồ yêu!
Tp. Hồ Chí Minh, tháng 6.2012.