Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

CHÙM THƠ NGUYỄN LÂM CẨN

Nguyễn Lâm Cẩn
Thứ ba ngày 18 tháng 5 năm 2010 12:01 PM

 
HAI MẸ CON
 
Mẹ ơi
Con cò gáy !
 
Con ơi !
Con gà đấy !
 
Không !
Không…!
Con cò !
Con cò…!
Con cò mẹ-Là mẹ
Con cò con-Là con
Cò mẹ o o gáy
Tiếng lăn tròn
Lăn tròn…!
 
Cò con ngáp buồn ngủ
Rồi lim dim
Phập phồng…!
 
Mẹ
Yên ắng
Căn nhà thành bến sông !
 
HN 7-2-2010
 
 
 
ĐI BỪA
 
Ông bừa
Cha bừa
Cháu bừa…
Mảnh vườn ấy
Và đất ấy
Ông tra hạt ngô, hạt bầu, hạt bí…
Cháu bây giờ cũng giống ấy mà gieo
Khoai thì bò
Bầu bí thì leo
Bừa răng rụng cái này chêm cái khác
Đường bừa kẻ giống như dòng nhạc
Mỗi đời qua thêm một nốt trầm
Mỗi thế hệ giống như điệu hát
Nối dài ra thành một khúc ngâm !
 
Hạt mưa rơi lâm thâm
Tiếng bìm bịp thức chiều ngủ dậy
Gọi mảnh vườn tháng giêng hạt mẩy
thức mầm xuân
Thủng thẳng từng bước chân
Bóng trâu già thời cụ kỵ
Cái bừa…
Cái bừa…
Kéo lê thế kỷ
Theo đất vườn tả dưới chân trâu
Các cụ xưa gieo hạt vào đâu
Mai sau nữa…chít chiu gieo vào đó
Mảnh vườn xưa giống như cái giỏ
Đeo vào hông trên lộ trình người
 
Năm mươi năm trời…Vườn đất cha tôi
Cầm lại cái bừa theo con trâu đi trước
Mới ngộ ra
Mỗi lần chân bước
Có mảnh vườn hằn lốt phía sau lưng.
Quê 16-3-2010
 
PHÚT THẦY ĐI…!
 
(Kính dâng linh hồn thầy giáo NLB)
 
Một giờ sáng
Giật mình
Điện thoại
Ôi thôi…!
Thầy đã ra đi
Âm dương hai ngả biệt ly
Nước mắt giọt dài giọt ngắn !
 
Thế là hết
Mỗi lần về Chợ Quán
Gốc trôi ám ảnh cũng mất rồi
Thế là hết câu thơ tìm bạn
Nẩy Phổ đầy nước trổ dòng trôi !
 
Thầy về cái chốn thảnh thơi
Cõi Tiên - Phật ngao du sương khói
Bỏ củ khoai mặn mòi hạt muối
Thầy trò từng cắn vỏ mà nhai
Bỏ xuân chén lửng… lai rai
Bỏ sách vở buồn trang đàm đạo !
 
Dẫu biết trần gian là bát nháo
Thân Chúa cho gửi tạm thôi mà
Dẫu biết chạm vào tuổi lão
    Là đi tìm ngọn cỏ tha ma
Vẫn nhói tim nghẹt tiếng khóc òa
Hoàng hôn đổ khép trời muôn năm sáng
 
    Trong chớp mắt đã hóa về dĩ vãng
Còn nghe chi xe đạp leng keng
Chữ đầy xe như ruộng chất mùa màng
Thầy gieo xuống mọc xanh vùng rau cháo
Cái Chữ Nhân rút từ trong Đạo
Có bao trò nấu chín bát cơm ăn ? !
 
Thầy ơi !
Ngủ giấc ngàn năm
Cõi trần thế xưa nay đều thế thế
Thầy đã thoát nghiệp cày dâu bể
Thì trò bừa và cấy nốt cho xanh !
 
Nhớ thương đừng để sang canh
Chờ tắt lửa xin thầy về trong mộng
Đến lúc chết là lúc ta được sống
Thực với ta và cả với đời.
 
Hà Nội  2 giờ đêm 29-3-2010
 
 
NGỦ ĐI EM !
 
(Thương em Quách Lê Thanh*)
 
Tin dữ đến
Em đi và đi mãi
Sao mà vội thế Thanh ơi !
Bao ý tưởng còn xanh trong trái
Những trang thơ chưa kịp chào đời *!
 
Thương em dang dở cuộc chơi
Thầy trò mình đang tính từng con chữ*
Đại ngàn hết cây rồi
Thấy không em
Nếu còn thú dữ ?
 
Thương em ngổn ngang đủ thứ
Chất chồng day dứt mãi trong tim
Cứ mỗi lần thầy trò tâm sự
Chân lý tan trong ngầm ngập sóng chìm !
 
Thương em mê mải đi tìm
Bông hoa thật nở trong hồn thơ dại
Nó nở rồi em
Kết thành những trái
Ủ hoài không chín nổi thành thơ
Cứ mỗi lần cắn vào
Em lại ngẩn ngơ !
 
   Thế là rủ xuống ngọn cờ
Thầy muốn khóc nghẹt lòng không nấc được
Nỗi lòng dân thương nước
Nỗi lòng em đau đời
Nỗi lòng Mường long mạch động em ơi !
 
Âm dương giờ hai ngã hai nơi
Thầy vẫn nghe em nói
Vẫn thấy em sáng trong đêm tối
Vẫn thấy em đau sau mỗi lần cười
Ngủ đi em !
Ngủ đi em !
Làng Muốt** đây rồi !
 
Nghệ An 19-3-Canh Dần
    (02-5-2010)
 
*Quách Lê Thanh, nguyên Tổng thanh tra nhà
nước đã từ trần .Em là học sinh của tôi thời học
cấp 2.Em nhờ tôi biên tập cho tập thơ nhưng chưa
kịp XB và đang chuẩn bị viết cho em cuốn hồi ký
thì em ra đi
**Làng Muốt là quê hương QLT