Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

CHUYỆN NGHĨ RA, CHẮC LÀ KHÔNG CÓ THẬT !

Tô Hoàng
Thứ hai ngày 7 tháng 6 năm 2010 8:07 PM
 
 Một buổi sáng nọ, họp giao ban cơ quan quanh chuyện quyết tâm phấn đấu chiếu 30 phần trăm phim Việt vào Giờ Vàng vừa xong, ông Tổng Giám đốc Đài Truyền hình mở cửa số nhìn xuống đường đã nhận ngay ra bóng dáng chiếc xe con quen quen của ông Tổng Giám đốc Điện lực rẽ vào cổng nhà đài. Chắc lại đến ca thán vì giữa mùa hè nóng nực, điện đóm khan thiếu mà truyền hình cứ tăng kênh, tăng giờ phát sóng tốn kém điện quá thể đây mà! “Khổ lắm! Biết rồi! Nói mãi!”- Nghĩ vậy, ông Tổng Giám đốc Đài Truyền hình định đánh bài “ chuồn”, để em thư ký xinh đẹp tiếp ông Tổng Giám đốc Điện lực. Chưa kịp thực thi ý định, hai cánh cửa phòng ông đã bật mở, ông Tổng Giám đốc Điện lực sởi lởi, vui vẻ bước vào:
-Tôi mang đến cho anh tin vui đây! Đừng phát hỏang lên như thế !- Ông Tổng Giám đốc Điện lực nắm chặt tay ông Tổng Giám đốc truyền hình lắc lắc- Điện lực xin cám ơn các anh bên truyền hình đã có sáng kiến giúp ngành chúng tôi tiết kiệm chi phí điện..
 Tưởng đâu như đôi tai nghe nhầm, ông Tổng Giám đốc truyền hình sững sỡ, giữ nguyên gương mặt không vui:
- Sáng kiến ? Anh dỡn bọn tôi đó sao? Chúng tôi cũng đang đau đầu nghĩ cách để giảm kinh phí điện tiêu thụ mà chưa nghĩ ra đây…
Ông Tổng Giám đốc Điện lực vội xua tay bả lả:
-Không đùa! Không đùa !Tôi nói nghiêm chỉnh đấy! Ví như tháng vừa rồi, tất cả các kênh các sóng của anh đều đồng lọat phát phim truyện Việt Nam ; nhiều khi lắm kênh, lắm sóng cùng một thời điểm phát cùng một bộ phim Việt …
 Ông Tổng Giám đốc Đài Truyền hình vẫn chưa hết vẻ nghi ngờ, xua xua hai tay trước mặt phân bua: 
- Các anh bên Điện lực cũng nên thông cảm với chúng tôi. Kênh, sóng, thời lượng phát tăng lên nhiều thế, không chiếu phim Việt thì lấy gì mà lấp sóng?  Mua phim nước ngòai a? Tốn ngọai tệ! Chôm chỉa thì lo bị phạt bản quyền! Làm các món ăn khác như ca nhạc, trò chuyện, du lịch thắng cảnh đất nước..  lấy đâu ra nguồn vốn sản xuất, lại không nơi nào chịu đưa quảng cáo cho.  Sài anh phim Việt có nhiều cái tiện! Một bộ phim mới đài mình mua vào, chiếu rồi, có ngay vài chục đài bạn chìa tay ra thuê chiếu lại. Còn điều này nữa, nói nhỏ anh Hai nghe chơi- Ông Tổng Giám đốc Truyền hình nghiêng đầu thì thầm như chỉ để riêng ông Tổng Giám đốc Điện lực nghe đủ- Nhà sản xuất phim Việt bỏ vốn ít, làm phim qua loa, dễ dãi, nhà đài chấp nhận chiếu hết, chiếu hết, không nài nỉ, yêu sách gì! Liên minh thần thánh mà ! Hiểu nhau, được đồng lời lớn, hai bên liền … ăn chia, ăn chia! Rất kinh tế, phải không? Mà cũng rất bảo đảm gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc, như ý lãnh đạo, phải không?  …
 Ông Tổng Giám đốc Điện lực:
- Thì tôi sang đây để hoan nghênh chủ trương truyền hình phấn đấu chiếu 30 phần trăm phim Việt, vào giờ Vàng mà!   
 Ông Tổng Giám đốc truyền hình:
-Nhưng tôi vẫn thắc mắc, tại sao chúng tôi chiếu nhiều phim Việt lại giúp bên các anh tiết kiệm điện?
 Ngả lưng ra ghế sopha, ông Tổng Giám đốc Điện lực giấu một nụ cười tủm: 
- Đúng vậy đấy ! Đúng vậy đấy! Tối nay anh cứ bỏ thời gian thủng thẳng cùng tôi dạo gót qua các khu phố, vào các ngõ ngách mà xem..Anh sẽ được nghe ông bà quát đám cháu chắt: “Đã bảo tắt ngay đài đi! Quanh quẩn vẫn là mấy tập phim Việt cũ mèm, nhạt thếch, chiếu đi chiếu lại. Giữa ngày hè không cho con cái nhà người ta ôn tập bài vở để thi cử, lớn lên thành vô công rồi nghề, thành trộm cắp, đĩ bợm ráo cả  sao?”. Tiếp tới là bố mẹ mắng mỏ con cái: “ Hay hớm gì vài câu chuyện tình tang thật không ra thật, bịa không ra bịa! Cứ xem phim Việt, bắt chước nhân vật phim Việt vào, rồi con trai ưỡn ẹo, đeo khuyên, lắc mông thành con gái; con gái tập nói giọng khàn khàn, cắm đầu xuống đất, chổng chân lên trời hip ha hip hốp, rồi vung dao vung búa nhẩy cẫng lên, giật túi, cướp xe cả lũ! ”. Để duy trì kỷ cương trong mỗi gia đình, cứ thế,  nhà này, nhà kia tắt tivi. Xóm này, ngách kia tắt tivi. Hàng vạn cái tivi trong thành phố này tắt máy, không xài điện mỗi tối vài giờ. Anh làm phép tổng giúp tôi đi ! Không phải là Truyền hình các anh đã giúp bên tôi tiết kiệm điện sao? 
 Ha.. ha! Ha..ha! Hai ông Tổng Giám đốc ôm nhau cười rung phòng,  mạnh đến nỗi bóng đèn trên trần phụt tắt; mấy cái cánh quạt máy sững đơ, như cũng biết tham gia vào việc tiết kiệm điện!