Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

Răng rứa hè ?

Nguyễn Duy Xuân
Thứ năm ngày 13 tháng 3 năm 2014 8:01 PM

 
- Vụ “Nhân bản” xét nghiệm ở  BV Hoài Đức đình đám là thế mà rốt cuộc nguyên Giám đốc bệnh viện chỉ bị phạt... cảnh cáo ! Mình thật không hiểu ra làm sao nữa.
- Có gì đâu. Cổ nhân chẳng đã dạy “giơ cao đánh khẽ” mà !
- Nói như cậu thì báo chí và dư luận hơn nửa năm nay phí công vô ích à ?
- Chẳng vô ích đâu ! Ít nhất thì cũng đánh động cho những kẻ tham lam biết chùn tay trước những hành động mờ ám.
- Ôi, cậu cứ ngồi đấy mà mơ. Không nghiêm trị thì làm sao mà giữ được kỉ cương phép nước. Đấy, ngay như cái vụ ông chánh thanh tra sở Y tế ở Kon Tum bổ cuốc vào đầu dân ấy, làm um lên nhưng rốt cuộc chỉ bị xử phạt hành chính… 750.000 đồng (!), nghe thật nực cười.
- Có gì mà nực cười, chẳng qua là do ông ấy lỡ tay thôi, quan chức chứ đâu phải giang hồ cộm cán gì. Xử thế là nghiêm đấy. Quan trọng là ai ai cũng rút được bài học kinh nghiệm sâu sắc từ những vụ như thế. Rứa là thành công rồi. Hi hi !
- Nói như cậu thì cứ hành dân cho đã rồi bỏ ra mấy đồng nộp phạt là xong à ? Mà tiền thì quan chức họ đâu có thiếu.
- Không, tớ nghĩ đó là nhân văn đấy chứ. Nhắc nhở, rút kinh nghiệm là chính để họ còn có cơ hội mà sửa chữa khắc phục. Thế có phải là tốt hơn không ?
- Mình không tin. Xử như thế thì khác chi bác sĩ kê đơn không đủ liều, chỉ tổ làm cho vi rút nhờn thuốc, bệnh càng thêm trầm trọng chứ sửa chữa khắc phục nỗi gì.
- Ông cứ quan trọng hóa vấn đề. Mọi chuyện cứ là bình thường cho nó nhẹ người ! Đấy như cái vụ ông Truyền bổ nhiệm hàng loạt cán bộ ở phút 89 ấy, có gì đâu mà cứ ầm ĩ khi người ta vẫn đảm bảo qui trình. Vả đâu chỉ có mình ông ấy làm thế.
- Ý cậu muốn nói đến vụ ông Rum GĐ Sở VH-TT&DL TP.HCM chứ gì. Đó là hệ quả của cái việc coi thường phép nước đấy !
- Không, chẳng qua là do cái cơ chế của mình nó còn lỏng lỏng. Chứ các vị ấy là công bộc dân, làm việc gì cũng minh bạch chứ đâu chỉ biết nhắm mắt làm liều.
- Ôi, chẳng hiểu cái minh bạch mà cậu đang “ní nuận” ấy nó ở đâu, tớ chỉ thấy thiên hạ tròn mắt: “Răng rứa hè” mà thôi.
 
Nguyễn Duy Xuân